Mong manh phận người - Tác giả: Jos. Nhật Quang
11.07.2022
Đời con tựa đóa phù dung
Ban mai nở trắng, chiều hồng tàn rơi
Thoảng làn gió nhẹ chơi vơi
Vội vàng đã khép kiếp người mong manh
Gió lay rụng lá còn xanh
Lá vàng đeo đẳng trên cành chơ vơ
Con đi vội vã ai ngờ?
Tim Cha quặn thắt, thẫn thờ ngày đêm
Vườn khuya xào xạc lá mềm
Ngỡ như con đứng bên thềm nhìn Cha
Rưng rưng mắt lệ nhạt nhòa
Sao con đã vội cách xa ngàn trùng
Sương đêm mờ phủ mông lung
Khói nhang quanh quẩn chân dung con cười
Đã qua dâu bể phận người
Mong con mau hưởng quê trời phúc vinh.
【Jos Nhật Quang, Thương nhớ con gái Quỳnh Giao!】