BÍ MẬT ƯỚC MƠ CỦA THẦY CHỦNG SINH GIUSE TRẦN QUANG ĐẠO
Đôi lời giới thiệu:
Được tin Thầy Giuse Trần Quang Đạo, chủng sinh giáo phận Hưng Hóa, đột ngột qua đời, khi tuổi đời còn rất trẻ (1993-2021), ai nấy không khỏi giật mình và bùi ngùi xúc động. Chúng tôi chợt nhớ hai năm trước có chụp lại một bài viết rất cảm động và sâu sắc về châm ngôn sống đời tu của Thầy. (Bài viết trích từ môn Việt Văn, năm Tu Đức cơ sở Phát Diệm, năm 2018-2019).
Trong tâm tình hiệp thông
cầu nguyện, chúng tôi xin mạn phép được chia sẻ công khai bài viết để hi vọng
có thêm nhiều tâm hồn đồng cảm, viết tiếp ước mơ còn dang dở ấy.
Hi vọng những tâm tình thao thức của Thầy Giuse sẽ đem lại niềm an ủi cho quí đấng bậc, cho gia đình và mọi người thân yêu rằng giờ này linh hồn Giuse
cũng được Thiên Chúa xót thương cách đặc biệt như chính Thầy đã xác tín, đã chọn
và đã sống câu châm ngôn cho đời tu của mình.
Đình Chẩn
Đề bài: Thầy hãy chọn cho mình một câu châm ngôn hay
một câu Kinh Thánh bất kỳ làm phương châm sống cho đời tu của mình. Thầy hãy
nêu suy nghĩ của thầy về câu thầy đã chọn.
BÀI VIẾT
Trên lộ trình của mỗi con
người, chắc chắn bất cứ ai cũng đưa ra cho mình một phương châm sống, một hướng
đi hay một lý tưởng để theo đuổi. Nào là hãy làm chủ cuộc đời; hãy là chính
mình…Một cách minh nhiên, người chọn đời sống tu trì cũng không ngoại trừ. Bản
thân nó cũng vậy! Khi chọn lựa đời sống dâng mình cho Chúa, nó đã khao khát và
luôn muốn trở nên giống Chúa. Nó muốn giống Chúa tối thiểu ở một khía cạnh nổi
bật nào đấy để suốt cả đời, nó sẽ thực hiện khẩu hiệu mà nó đã chọn. Khẩu hiệu
đó mang tên: “Phúc thay ai xót thương người vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương”
(Mt 5,7).
“Xót thương người” là một
hành vi và là một việc làm cao cả. Nó chính là mối giây thông hiệp giữa người với
nhau. Nó giúp mọi người thêm bình đẳng và gần nhau hơn. Hơn thế nữa, việc “xót
thương người” là việc làm của con cái Chúa và Chúa sẽ chúc phúc cho những ai
luôn biết xót thương kẻ khác.
Chẳng phải tự nhiên mà nó
chọn câu khẩu hiệu trên, nhưng là bởi nó đã bị ảnh hưởng rất lớn trong đời sống
của gia đình nó trước kia. Nó sinh ra trong một gia đình nghèo nàn lại đông anh
em thành thử ra đã nghèo lại càng nghèo hơn. Ngay từ nhỏ nó đã sống với cộng
đoàn và làm quen với đồng áng, nên với nó, việc sống cộng đoàn và lam lũ đã trở
nên quen thuộc. Nó được cha mẹ dạy những lời chân lý; các con phải yêu thương
nhau; đừng cãi nhau…
Nhớ lại quá khứ, trong bữa
cơm chỉ toàn là cơm trộn; nào là sắn, nào là ngô, nào là khoai…và thức ăn chỉ
có vài ba quả trứng rang rõ nhiều muối ăn mặn chát. Nghĩ lại cũng thấy tội nghiệp
cả cây sấu, quanh năm bị ngắt lá để nấu canh, lắm khi chỉ còn trơ trọi những
cành không lá.
Ôi! Nghĩ về ngày đó thật
tội nghiệp. Bản thân nó giờ đây, tuy đã là một chủng sinh, nhưng thỉnh thoảng lại
mơ về quá khứ. Qua giấc ngủ, nó lại thấy mình đang vất vả quần quật ngoài đồng.
Nước mắt nó lại lã chã rơi. Vì thế mà, khi xem những bộ phim, hay bài hát buồn
hoặc thấy những đứa trẻ tội nghiệp giống nó trước kia, là lòng nó lại se thắt.
Những lúc như vậy, nó khóc và xin Chúa đừng để những người giống nó phải khổ
thêm nữa. Vì thế, lòng thương người hay giúp người khác cũng bắt nguồn trong nó
lúc nào không hay.
Chẳng ai cho cái mà mình
không có bao giờ. Khi giáng trần, Chúa Giêsu cũng đã quá nghèo. Ngài sinh ra trong
một cái hang, cái hang đó chỉ dành cho con vật. Không biết sau này Bà Cố có kể
lại cho Chúa biết về việc Chúa phải sinh ra khổ cực như thế không ? Nếu có, chắc
Chúa cũng thấy tủi lắm. Có lẽ Chúa cũng ngấm cái nghèo, Chúa cũng biết người ta
khổ vì đói là như thế nào. Bởi thế, Chúa mới xót thương người một cách mãnh liệt
như vậy. Bản thân nó khi được sinh ra cũng nghèo lắm, nên nó đã biết đồng cảm
và xót thương người khác. Nó mong rằng cả thế giới luôn được hạnh phúc để không
ai phải nghèo khổ, tật nguyền đói rách…
Thật vậy, xót thương người
là một điều quan trọng. Nó là sợi dây tình yêu, nối con người lại với nhau. Thế
nhưng, tiếc thương thay, xã hội ngày nay đang mắc một căn bệnh thật nghiêm trọng,
đó chính là căn bệnh vô cảm. Căn bệnh này còn nghiêm trọng hơn bất cứ căn bệnh
thể lý nào khác. Căn bệnh ung thư chỉ cướp đi mạng sống của một cá nhân nào đó,
nhưng với chứng bệnh vô cảm, nó sẽ cướp đi tình người và đẩy con người vào hố
diệt vong. Chúng ta thử nghĩ xem, nếu một ngày con người mất đi sự quan tâm tới
nhau, xã hội này sẽ ra sao ? Ôi! Không, xã hội này phải được quan tâm.
Nhìn lại bản thân, khi
trước nó đã khốn khổ, vất vả thế nào, nhưng Chúa đã thương xót và gọi nó gia nhập
hàng chủng sinh. Nhờ đó, chính nó sẽ học đòi bắt chước Chúa và xót thương người
giống Chúa để cả đời này nó sẽ là Con Đường Sáng đem niềm vui cho tất cả mọi
người.
“Phúc thay ai xót thương
người; vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương”. Đây là thông điệp mà Chúa đã trao
cho nó. Nó sẽ dùng thông điệp này để thực thi theo Ý Chúa. Nó hằng mong ước, tất
cả mọi người sẽ yêu thương nhau và biết xót thương kẻ khác như Chúa luôn hằng
xót thương chính nó cũng như mọi người. Cuối cùng nó mong muốn tất cả mọi người
hãy cầu nguyện cho nó, để câu Kinh Thánh mà nó đã chọn sẽ đi theo và đồng hành
trong suốt hành trình trong đời của nó.
Giuse Trần Quang Đạo