LỄ AN TÁNG
THẦY GIUSE TRẦN QUANG ĐẠO
Lc 12,35-40 (sách Bài đọc
Ngoại Lịch tr.122)
Từ khi thông tin về thầy Giuse Trần Quang Đạo được Chúa gọi về một cách đột ngột, một số người gọi điện thoại hỏi tôi như để biết rõ hơn về cái chết của thầy. Biết thầy bị đột quỵ trong lúc đang ngồi học bài cùng anh em trong lớp, có người thốt lên: sợ thật! Tôi trích lại lời Chúa Giêsu nói trong Tin Mừng Luca 13,5: “Nếu các người không sám hối, các ngươi cũng chết như vậy”. Có thầy gọi điện cho tôi với giọng trầm buồn nói nghe tin này thấy bất ngờ quá! Tôi nói với thầy: “Chúa đến vào lúc chúng ta không ngờ, vào giờ ta không biết”. Có thầy thì buồn bã nói: “Chúng con không biết làm gì bây giờ”. Tôi trả lời: Hãy thêm lời cầu nguyện cho thầy, người anh em hạnh phúc được Chúa gọi về với Ngài. Người khác thì gặng hỏi tôi về tiền sử sức khỏe của thầy trước đây khi còn học ở Tiền Chủng viện thế nào. Tôi trả lời: tôi chỉ biết thầy đi khám sức khỏe, bác sĩ kết luận: có đủ sức khỏe để tu học. Người đó lại hỏi thêm: tại sao Chúa lại gọi thầy lúc này? Tôi trả lời: vì đó là điều Chúa muốn. Người anh em quá cố của chúng ta đây được Chúa gọi ra đi gây bất ngờ cho mọi người. Nhưng đó lại là thánh ý Chúa. Chúa muốn điều mà con người không thể chống lại được. Điều quan trọng là người được Chúa gọi ra đi đã chuẩn bị như thế nào trước khi được Chúa gọi mãi mãi về với Ngài.
Cha cố Pio Ngô Phúc Hậu khi đang trong bàn ăn với chúng tôi, nghe kể lại sự việc thầy Giuse Trần Quang Đạo bị đột quỵ đang lúc ngồi học bài ở Đại Chủng viện Hà Nội và qua đời ở tuổi 28. Ngài liền nói ngay: “sao mà sướng vậy!”. Mọi người xung quanh đều cười vẻ ngạc nhiên. Thoáng nghe như thế, ta dễ lầm tưởng rằng một sự ra đi nhanh chóng mà không phải trải qua thời gian đau bệnh, không phiền hà đến bất cứ người nào chăm sóc, không tốn kém tiền của chạy thầy chạy thuốc…và cho rằng, chết nhanh chóng như thế là một cái chết sướng. Cái chết sướng mà cha Piô muốn nói, đó là thầy Giuse đã chết ngay trong khi đang làm công việc bổn phận hằng ngày, được hiểu là chết trong ân nghĩa của Thiên Chúa. Một cái chết tốt lành. Một cái chết thật đẹp. Rồi ngài nói tiếp: cuộc đời một linh mục ai cũng mong được chết đẹp như thế. Cái chết đẹp nhất là chết dưới chân bàn thờ, nhất là chết ngay sau câu kết lễ: Lễ xong chúc anh chị em đi bình an.
Đúng vậy, cuộc đời một thầy chủng sinh không bao giờ đẹp bằng thời gian học trong Đại chủng viện. Thực tế rất hiếm khi có thầy Chủng sinh nào lại được Chúa gọi về với Ngài ngay khi đang còn ngồi học trong Đại Chủng viện, cũng như hiếm có linh mục nào được chết ngay dưới chân bàn thờ. Thầy Giuse Trần Quang Đạo đã được hạnh phúc sống và chết trong ân nghĩa của Thiên Chúa. Bởi vì trong suốt những năm tháng học ở Đại Chủng viện, thầy Chủng sinh được nuôi dưỡng đầy đủ bởi Lời Chúa và bí tích Thánh Thể mỗi ngày. Cũng trong thời gian này, mỗi Chủng sinh được dạy dỗ nghiêm túc và ân cần bảo ban của các cha giáo, được sự chỉ dạy cẩn thận của các cha linh hướng, được chăm sóc chu đáo về cả đời sống vật chất và thiêng liêng. Có thể nói được Chúa gọi về với Chúa vào đúng thời gian Chủng sinh là một ân phúc lớn lao mà kinh nghiệm của một linh mục hơn 85 tuổi, có hơn 70 năm sống đời tu trì đã thốt lên: sao mà sướng vậy!
Thật vậy, dưới ánh sáng Lời Chúa hôm nay, chúng ta thấy thầy Giuse là một người đầy tớ luôn biết sống thức tỉnh và sẵn sàng chờ đợi ông chủ đi ăn cưới trở về, cho dù vào giữa đêm khuya hay tảng sáng, Chủ về gõ cửa thì mở ngay cho Chủ. Đó là người biết tỉnh thức.
- Người tỉnh thức và sẵn sàng là người trung thành với niềm tin của mình. Một khi đã xác tín về điều mình tin, họ luôn trung thành giữ vững đức tin cho đến cùng.
- Người tỉnh thức và sẵn sàng là người luôn biết thi hành nhiệm vụ dưới con mắt của Thiên Chúa. Họ luôn ý thức sự hiện diện của Thiên Chúa trong mọi công việc mình làm. Họ là người công chính trước mặt Thiên Chúa và con người.
- Người tỉnh thức và sẵn sàng là người luôn biết trung thành với công việc được trao phó, biết vâng lời Bề Trên, chu toàn mọi việc một cách có trách nhiệm.
- Người tỉnh thức và sẵn sàng là người khôn ngoan biết được thánh ý Thiên Chúa để cộng tác tích cực với ơn Chúa để làm tốt nhiệm vụ được trao.
Đối với thầy Giuse Trần Quang Đạo, kể từ ngày thầy tĩnh tâm nhập tu năm 2014, tôi có trách nhiệm đồng hành với thầy. Tôi biết thầy là một người đơn sơ đạo đức và chăm chỉ. Nét đơn sơ chân thật ấy lại là niềm vui cho anh em bạn bè hay trêu trọc đùa giỡn. Vốn hiền lành thánh thiện, thầy chỉ biết mỉm cười và im lặng. Bên cạnh đó là sự chăm chỉ cần cù trong công việc, siêng năng tìm tòi trong học tập… Điều đáng ngại nhất đối với ơn gọi của thầy thể hiện ngay nơi vóc dáng gầy guộc khắc khổ mà nhưng người làm công tác đào tạo chỉ biết hy vọng Chúa sẽ có cách giải quyết tốt nhất. Thế thì hôm nay Chúa đã chọn thầy theo cách của Chúa, không phải theo cách mà chúng ta vẫn mong đợi và hy vọng thầy sẽ là một linh mục tốt lành trong tương lai. Đời sống tốt lành thánh thiện của thầy đã sớm trở nên của lễ xứng đáng trước mặt Chúa trong tư cách là một chủng sinh hơn là một linh mục. Hình ảnh thầy Giuse và cái chết của thầy gợi nhắc cho mỗi chúng ta về lời mời gọi của Chúa Giêsu: “hãy tỉnh thức và sẵn sàng”. Đó cũng là sống tinh thần sống mùa Chay thánh.
Cộng đoàn chúng ta thương tiếc thầy, thì hãy thêm lời cầu nguyện cho thầy. Chúng ta hãy phó dâng linh hồn của thầy trong tay Thiên Chúa quyền năng, Đấng muốn cho mọi người được ơn cứu độ, sẽ ban ơn cứu độ cho thầy, một người con ngoan của Thiên Chúa, một người môn đệ trung tín, luôn sống tỉnh thức và sẵn sàng đón chờ Chúa đến. Amen.
Lm. Đaminh Hoàng Minh Tiến
Đặc trách Chủng sinh Gp. Hưng Hóa
(Chúng con chân thành cảm ơn cha Đaminh đã cho phép chúng con chia sẻ bài giảng này)