Hôm nay là sinh nhật của chồng tôi.
Gia đình nhỏ của tôi không có thói quen tổ chức sinh nhật. Chồng nhớ đến vợ con, con trai nhớ đến cha mẹ hoặc thỉnh thoảng tôi có mua cho con cái gì thì không phải đợi đến sinh nhật. Tôi quan niệm mình sống thật tốt với nhau mỗi ngày thì đó chính là những món quà vô giá và ý nghĩa nhất trong cuộc đời rồi. Quà sinh nhật, có cũng được mà không có cũng không sao.
Sinh nhật, nhắc nhau đi lễ và dành lời cầu nguyện nhưng lắm khi vì công việc cũng không thể đến nhà thờ.
Vậy mà hai năm trước, vào đúng ngày này, buổi tối cuối cùng tôi và con trai đang ở Myanmar, Chúa đã cho tôi được thấy sự hiện diện và quyền năng của Người. Tôi muốn được sống lại những giây phút thánh thiêng, tuyệt vời ấy.
*************
... Hai anh em Fieu (Myanmar) dẫn Kiuơ (Ấn Độ), Jong Ming (Hàn Quốc), tôi và con trai vào thăm chùa Shwedagon. Chùa Shwedagon lớn lắm.
Fieu dẫn chúng tôi đến nơi đặt hòn đá cuội, người dân Myanmar gọi là hòn đá linh thiêng. Ai thành tâm cầu khấn điều gì thì tùy theo ý nguyện, hòn đá sẽ trở nên nặng hay nhẹ. Hòn đá này không lớn cũng không nhỏ, trọng lượng tự nhiên ước tính khoảng gần 20kg. Fieu cầu trước và hòn đá được nâng lên khoảng 20cm, sau đó lần lượt đến Kiuơ, Jong Ming và con trai tôi. Kiuơ 23 tuổi, nặng 85kg, cao 1,8m nhưng chỉ nhắc được hòn đá lên khoảng 5cm rồi buông xuống vì quá nặng, cả con trai tôi và Jong Ming đều như thế. Không ai nhắc hòn đá lên cao được.
Jong Ming đang quì trước hòn đá |
Trước hình ảnh đó, có một cái gì đó thôi thúc trong lòng, tôi đến trước hòn đá, chắp tay quì, tôi đã nói với Chúa mà những lời nói đó đến hôm nay tôi vẫn còn nhớ rất rõ ràng, tôi đã nói như sau :
Lạy Chúa, con đang ở trong một ngôi chùa có rất nhiều tượng Phật, từ trước đến giờ con vẫn luôn ngưỡng mộ đức hạnh của Phật. Đức hạnh của Phật không ai sánh kịp. Con tin Phật là một vị thần linh, Chúa cũng là một vị thần linh. Nhưng với con thì Chúa là một vị thần linh trên tất cả các vị thần linh. Ngày hôm nay, con không xin gì cho con cả, con chỉ xin cho con được thấy quyền năng và sức mạnh của Chúa. Nếu Chúa chấp nhận lời con cầu thì xin cho con được nâng hòn đá này lên rất nhẹ nhàng, nếu Chúa không nhận lời thì con sẽ không nhắc hòn đá này lên được.
Sau lời thầm thì với Chúa, tôi im lặng khoảng 10 giây...
Và trong tư thế quì ngồi, tôi đã dùng hai tay nâng hòn đá lên cao khỏi mặt đất độ chừng 40cm, ngang vai tôi và từ từ đặt xuống rất nhẹ nhàng, tôi thấy rất rõ tôi không dùng sức, mà có dùng sức cũng không tài nào nâng lên được, hòn đá đi lên hay hạ xuống theo hai bàn tay tôi cử động.
Sự việc diễn ra như trong mơ, rất nhanh chỉ vài giây nhưng đủ làm cho tất cả những người chung quanh nhìn tôi và ồ lên với ánh mắt ngạc nhiên vô cùng. Tôi nói với con trai giải thích cho mọi người biết rằng mẹ và con theo đạo Chúa nên mẹ đã cầu nguyện như những lời trên và Chúa đã tỏ cho mọi người thấy quyền năng và sức mạnh của Người.
Lạy Chúa con! Lạy Thiên Chúa của con!
Con muốn dùng lời của thánh Tôma để kêu lên với Chúa khi người sống lại, hiện ra và cho Tôma được sờ tay vào dấu đinh, cho ngón tay của ông được thọc vào cạnh sườn của Người. Con biết Chúa đã tỏ cho con, không phải vì con là người đạo đức nhưng vì lòng tin của con yếu kém, con luôn bị chao đảo, sợ sệt quá nhiều trước phong ba bão táp cuộc đời. Con đã quên một Thiên Chúa giàu lòng xót thương nhưng rất quyền năng luôn đồng hành với mình.
Trong ngôi chùa này, trước nhiều người chưa nhận biết Chúa, Chúa đã dùng một người phụ nữ ốm yếu như con để thể hiện quyền năng và sức mạnh của Chúa.
Con cám ơn Chúa đã ban cho con hạnh phúc này, nó sẽ theo con trong suốt quãng đời còn lại để con luôn tin tưởng Chúa nhiều hơn và sống đẹp lòng Chúa hơn.
Con ước mong con trai của con nhìn thấy hình ảnh này cũng sẽ được như vậy...
*********************
Tôi đã thấy Chúa hiện diện như vậy đó.
Nhưng sau khi những cảm xúc qua đi, bản chất tham lam trong con người tôi trỗi dậy. Tôi muốn xin Chúa cho tôi được nhìn thấy một lần nữa điều kỳ diệu ấy.
Nếu Chúa đồng ý, chắc chắn tôi sẽ tự mãn, tôi xin là được.
Nếu Chúa không đồng ý, niềm vui sẽ vơi đi, niềm tin chắc cũng vậy.
Trong cuộc đời mỗi người, phải chăng ít nhiều đều cảm nhận được lòng Chúa xót thương, mấy ai Chúa cho thấy phép lạ, nhất là phép lạ tỏ tường mà Chúa dùng chính bàn tay tôi để thực hiện.
Vậy thì tôi phải bằng lòng, điều Chúa dành cho tôi là quá nhiều.
Có một lần trao đổi với Tú, tôi hỏi tại sao một thanh niên Saigon hai mươi hai tuổi, cái tuổi trẻ đang tràn đầy sức sống, năng động, đang học nhạc viện mà em lại bỏ tất cả để vào đan viện, sống đời chiêm niệm, cầu nguyện và lao động. Em trả lời tôi rằng trong một lần đi hành hương Đức Mẹ Tàpao, em thấy Đức Mẹ xoay tròn khỏang 30 giây. Trước hiện tương siêu nhiên ấy, đôi chân em như muốn khuỵu xuống, em phải dùng tay bám chặt vào người anh rể đang đứng trước em.
Mười năm em không xưng tội. Khi đọc kinh cáo mình em không bao giờ đấm ngực, dù em vẫn rước lễ vì em ở trong ca đoàn, ai lên rước lễ thì mình lên theo.
Vậy đó, chỉ một lần nhìn thấy phép lạ, em từ bỏ hết mọi sự để theo Chúa.
Mười tám năm rồi em đã là một đan sĩ.
Phép lạ thức tỉnh lòng người. Với Tú là như vậy.
Còn tôi...
Trước đây nhiều khi tôi đọc kinh như một máy cassette, chỉ cần bấm nút là bật lên tiếng, tôi tham dự thánh lễ, rước lễ như một thói quen không thể thiếu.
Nhưng sau lần ấy, mỗi lần tham dự thánh lễ, tôi cảm nhận sâu xa hơn sự hiện diện của Chúa trong tấm bánh nhỏ bé khi được linh mục đọc lời truyền phép.
Tôi trân trọng từng phút giây mỗi khi chầu Thánh Thể.
Tôi đón Chúa vào lòng khi lên rước lễ, không còn hời hợt mà thay vào đó là sự kính trọng hết sức có thể tôi dành cho Chúa.
Tôi thực lòng biết sợ, tôi hiểu được tại sao Ơn Kính sợ Chúa lại là một trong bảy ơn của Chúa thánh thần.
Tôi sợ, nhưng tôi tin nhiều hơn, tôi tin rằng với Chúa, không điều gì là không có thể, chỉ trừ khi Chúa không muốn.
Từ niềm tin, tôi trông cậy vào Chúa nhiều hơn.
Tôi hiểu đức tin đã trở thành niềm trông cậy.
Từ niềm tin, sự cậy trông, tôi thấy mình mến Chúa nhiều hơn vì những điều Người đã ưu ái ban tặng cho tôi.
Tôi xin cho tôi được mến Chúa qua người thân, bạn bè và những người chung quanh, dù thân quen hay xa lạ thì tất cả đều mang hình ảnh của Chúa.
Tôi tin rằng mình sẽ đi từng bước chân cho đến cuối cuộc đời trong yêu thương vì Chúa đã cho tôi và con trai thấy được sự hiện diện và quyền năng của Chúa trong ngày sinh nhật chồng tôi.
Một sự hòa quyện thân tình. Đó chẳng phải là món quà vô giá và đầy bất ngờ Chúa dành cho gia đình nhỏ bé của tôi sao ?
Lạy Chúa.
Hôm nay, con trai con đến một nơi xa để thực hiện công việc mới.
Xin Chúa cho nó dù đi bất cứ nơi nào cũng không quên thánh lễ, không quên lần chuỗi khi bắt đầu ngày mới, những việc mà trước đây khi ở nhà nó vẫn thường làm.
Xin Chúa thực hiện phép lạ trên đời sống và công việc khởi nghiệp của nó.
Con kính gởi đến Chúa niềm tin, sự cậy trông và tình yêu của gia đình chúng con.
04/6/2018
Thuy Nga
Nguồn: http://thuyngapm.blogspot.com/2018/06/phep-la-cua-oi-toi.html