Đại lễ và những sự hy sinh thầm lặng

Quang X Nguyen

Trải qua nhiều năm trời qua đi khi được hồng phúc dự Đại Hội Thánh Mẫu của quý Cha Dòng Mẹ Cứu Chuộc tổ chức hang năm vào những ngày đầu tháng 8 thì hình ảnh ấn tượng nhất và đọng lại trong tôi nhiếu nhất đó là chiếc xe … bán tải range rover cứ chạy vòng vòng Trung Tâm Thánh Mẫu vào các giờ nghỉ trưa để … gom rác. Khuôn mặt vui tươi phục vụ của quý Thầy đã để lại trong long khách hành hương một tâm hồn đẹp. Khi thấy các thầy phục vụ gom rác như vậy, cũng có những người đi dự hành hương “động lòng trắc ẩn” đi theo gom rác với các thầy.
Phải nói rằng chỉ lơ ra một chút hoặc quên hoặc không có chữ “tâm” dù là thu gom rác thì không thể tưởng tượng được con số gần 100 ngàn người trong các kỳ Thánh Mẫu sẽ như thế nào trong khuôn viên của Chi Dòng. Cũng chính vì với tất cả tấm lòng nên rồi những ngày Thánh Mẫu khép lại thì những thùng rác cuối cùng cũng được thu dọn để trả lại mặt bằng như chưa từng có những ngày đại lễ đã qua.


Và rồi, những ngày không phải to như Đại Hội Thánh Mẫu như là lễ khấn dòng, lễ trao sứ vụ linh mục, đại hội giáo lý, đại hội giới trẻ cũng thế, cũng rất cần những tâm hồn quảng đại phục vụ những công việc không tên để mang lại bầu khí trong lành và vệ sinh sạch sẽ cho những ai đến tham dự. Cạnh những người lo vệ sinh, ẩm thực đó thì lại có đội ngũ âm thanh, ánh sang nhưng lúc nào cũng ở trong “bóng tối”, ở hậu trường để phục vụ cho nhu cầu của Thánh Lễ, của Đại Hội.

Những năm gần đây, với nền kinh tế và khoa học phát triển, sẽ thiết sót nếu không nhắc đến đội ngũ quay phim, chụp hình … họ là những người đi trước về sau, đứng nắng trùm mưa để có những bức hình và thước phim đẹp. Nhưng, chưa dừng ở chuyện phục vụ, cần phải nói them là họ có những tấm lòng.

Tất cả khởi đi từ tấm lòng để rồi mọi người có những khoảnh khắc khó quên.

Có nhiều người chỉ biết niềm vui của mình mà quên đi những con người ở trong hậu trường, ở đàng sau ta để tôn vinh vẻ đẹp tự nhiên của ta. Có khi, có người còn chả nhớ đến người tài xế đã đưa mình vượt chặng đường dài để đi Lễ. Có khi vào bàn tiệc nhưng chả nhớ đến những người đã phục vụ mình. Dù sao đi chăng nữa họ cũng là người đồng loại và người giúp ta “đi đến nơi về đến chốn” bằng tất cả tấm lòng thành.


Những người quay phim dựng ảnh mãi mãi vẫn là những kẻ đến trước về sau và mãi mãi đứng sau ống kính để chỉ biết phục vụ niềm vui của người khác mà thôi.

Còn nhớ kỷ niệm Kim Khánh Giáo Phận Buôn Ma Thuột, để có những bức ảnh và khoảnh khắc đẹp của “chàng mũ đỏ hát trong mưa” (Đức Cha Vinh sơn Nguyễn Văn Bản đã không ngần ngại cầm micro để cùng với cộng đoàn hát bài Lạy Chúa chúng con về từ bốn phương trời …). Để có những bức hình đó, phải chăng chính là do tay thợ săn ảnh và săn hình chịu thương và chịu khó. Còn nhớ đêm hôm đó, người chịu thương chịu khó đó chính là Anh Nguyễn Thương và nhóm anh em truyền thông của Anh. Anh hy sinh tất cả và tất cả để có những khung hình đẹp nhất có thể.

Và, chính Anh và Nhóm cũng đã không quản ngại đường xa để lo cho Thánh Lễ phong chức Giám Mục của “chàng Giám Mục Chăn Vịt” Phêrô Huỳnh Văn Hai kính yêu.

Điều tôi cảm thấy ngạc nhiên và thán phục hơn nữa với đội ngũ âm thầm này đó lại là những người … không có đạo.

Như một mối duyên, chúng tôi về Chợ Mới – An Giang và quen được nhóm chụp hình Studio Lê Nghĩa. Tưởng chừng Anh như là một giáo dân nhiệt thành để giúp cho các nữ tu Chúa Quan Phòng nhưng khi phát hiện ra anh tôi càng đáng nể.

5 máy quay phim, 2 máy chụp hình, một máy bay ghi hình từ trên cao cho 1 đại Lễ nhưng khi hỏi ra, Anh trả lời rằng : “Tui lấy 5 triệu cho vui thôi. Tất cả tôi làm giúp cho các dì chứ không hề kinh doanh …”. Hình ảnh người phó nhòm nước da ngăm đen và người vợ nhỏ thó vẫn ở trong tâm trí tôi cho đến giờ này.

Trên đường về, suy nghĩ óc ngắn của tôi thì một đội ngũ quay – chụp và dàn máy cùng với máy bay và mất cả buổi trời quay chụp và mất mấy ngày để edit phim và hình cũng không phải là chuyện đơn giản. Tôi ước tính công cán luôn tất cả ra thành phẩm chắc cũng phải vài chục triệu là ít chứ không phải dừng lại ở con số 5. 5 triệu mà anh Nghĩa nhận chắc có lẽ đủ tiền mua băng đĩa và làm … nhãn.

Thế đó, cạnh đời ta vẫn có nhiều và rất nhiều tâm hồ quãng đại để phục vụ cho Giáo Hội bằng cách này hay cách khác trong khả năng nhỏ bé của mình. Hình ảnh và tấm gương của anh Nghĩa, của các nhóm truyền thông vô vị lợi vẫn là nguồn lực thúc đẩy mỗi người chúng ta làm một chút gì đó lại là “chút mắm muối cho đời”.

Có khi ta không cầm được máy chụp, có khi ta không cầm được máy quay để quay phim chụp hình như những người nghệ sĩ tài hoa thì ta cũng có khả năng để nhặt một cọng rác, gom một chút thức ăn thừa ngay tại bàn cơm của ta. Chỉ cần một chút, một chút xíu sự cộng tác, chia sẻ của ta thì hậu trường của các ngày Đại Lễ sẽ mau chóng sạch sẽ trở lại như ban đầu khi chưa là Lễ.

Xin cảm ơn, cảm ơn tất cả những tâm hồn quảng đại, những tấm long luôn luôn phục vụ vô vị lợi … Tất cả chính là nguồn động lực cho tôi và nhiều người khác nữa phải nhìn lại chính mình và cũng cần phải cân chỉnh lại để phục vụ mọi người một cách tốt hơn, một cách đẹp hơn bằng tất cả tấm long.