Tâm nguyện của người tặng sách truyện cho thiếu nhi
16.05.2017
Một buổi tối cuối tháng tư, đi làm về đã rất muộn, con nhận được một cuộc điện thoại từ Cha Trăng Thập Tự. Trong đầu lúc đó chỉ nghĩ: Chắc có chuyện gì quan trọng nên cha mới gọi giờ này…
Con nghe máy, lập tức - từ đầu dây bên kia - xuất hiện một nụ cười.
Cha hỏi thăm và báo tin Tập san Mục Đồng mới ra mắt độc giả - “Bữa giờ con có theo dõi thông tin các email cha gửi không?”
Con nhỏ nhẹ xin lỗi vì chưa xem hết các thư. Cha lại cười: Ngày 9/5 tới, Cha và chú Xuân xuống Sài Gòn tổ chức buổi gặp mặt các vị đã giúp cộng tác với nhau để ra mắt Tập san. Con có thể cùng đến tham gia được chứ?
Buổi gặp mặt diễn ra thân mật và nhẹ nhàng dưới sự chủ trì của Cha Trăng. 14 con người ngồi vòng tròn nói chuyện, chia sẻ công việc cộng tác tông đồ, góp ý cho Tập san, thông qua hướng đi thời gian tới. Tập san Mục đồng ra đời là một Hồng ân kỳ diệu của Thiên Chúa! - Cha Trăng nói – Những con người cùng cộng tác để làm nên Tập san chưa hề gặp mặt nhau, chưa hề biết nhau. Chỉ trao đổi với nhau qua điện thoại, người Quy Nhơn, kẻ Sài Gòn. Những người cùng ở Sài Gòn cũng chẳng biết mặt nhau, đến hôm gặp mặt một chú mới thốt lên: “Em nghe giọng anh trong điện thoại, em cứ nghĩ là anh còn trẻ…”
Ở buổi gặp mặt, có chú Nguyễn Thịnh và chú Đặng Ngọc Doãn, hai chú là tác giả của chương trình tặng sách truyện tranh có nội dung Kinh Thánh cho thiếu nhi khắp các giáo xứ, giaó điểm trên khắp đất nước Việt Nam. Hai chú đã lặn lội đi dọc chiều dài đất nước, đến với tất cả mọi nơi cần để tặng những thùng sách truyện cho thiếu nhi, vì hai chú xác tín rằng: Có một cánh đồng truyền giáo rất bao la,ít phức tạp,nhiều hiệu quả… đó là truyền giáo cho thiếu nhi và qua thiếu nhi. Truyện tranh (Thánh) cho thiếu nhi là một phương thức rất hay, nhất là đối với các thiếu nhi ở vùng sâu, vùng xa, nơi mà phương tiện giải trí sách truyện còn rất thiếu.
Các chú lặng thầm làm công việc tông đồ theo lối này, ắt hẳn đó không phải là những suy nghĩ viễn vông, nhưng qua một vài câu chuyện cụ thể, thiếu nhi ngoại giáo truyền giáo cho cha mẹ của chúng. Giống như những em thiếu nhi học trường các Dì; chúng được nghe kể chuyện Thánh, được dạy đọc kinh, làm dấu,… Khi về nhà các em nói ba mẹ phải làm theo, dần dần cha mẹ thấy đạo Chúa có gì đó hay hay, rồi họ tìm hiểu, học giáo lý và họ tìm thấy Chúa.
Làm việc tông đồ đòi hỏi rất nhiều hy sinh, hai chú vẫn luôn âm thầm bỏ đi cái tôi của mình, chỉ theo đuổi một mục đích cuối cùng: Chúa Giêsu được nhiều người biết đến.
Có quá nhiều người Việt Nam chưa biết Chúa. Đành rằng người ta biết là có Đạo Công giáo đấy, có Ông Giêsu đấy – nhưng mà người ta không biết Ông Giêsu dạy cái gì…
Ai nói cho người ta hay?
Hai chú gửi đến các Cha ở các giáo xứ, các Dì ở các cộng đồng truyền giáo những cuốn truyện tranh Thánh nhỏ bé với ước mong chúng được phân phát rộng rãi cho các em thiếu nhi với tính cách cho mượn có thời hạn; đọc xong sẽ đổi lại cuốn khác;nếu lỡ các em làm mất thì (không sao) cho mượn cuốn khác. Các chú rất sợ những cuốn sách mình gửi đi sẽ bị đưa vào tủ sách hay thư viện rồi đóng cửa lại, vì như thế sẽ rất hạn chế về thời gian và không gian đối với các em. Nhất là đánh mất khả năng truyền giáo của các em cho nhiều người khác (cha,mẹ, anh , chị, em và bạn bè của chúng).
Này bạn,
cảm ơn bạn đọc đến những dòng này. Chắc hẳn ở Giáo xứ của bạn cũng sẽ có những thùng sách truyện thiếu nhi mà bạn đọc thấy ở trên, bằng cách nào đó, xin bạn hãy giúp cho những cuốn sách ấy đến được tay các em nhỏ như tâm nguyện của những người tặng sách, bạn nhé!
Hay giả như bạn có những cuốn sách thích hợp, xin hãy phân phát nó cho những người muốn đọc. Hoặc như có ai đó hỏi bạn về Chúa, về Ông Giêsu – xin bạn dành chút thời gian cho họ - xin bạn đừng từ chối.
Cha Trăng và các chú, ai nấy đều đã trong ngoài bảy mươi. Ở độ tuổi đó, người ta xứng đáng để được nghỉ ngơi. Nhưng… từng ngày, từng ngày, Cha, các chú vẫn đang âm thầm làm việc cho sứ vụ mở mang nước Chúa, đem Chúa đến gần con người hơn.
Và còn... những - người - trẻ - chúng ta …
Thanh Tâm
xem bài đã đăng trên nhóm VTCG